Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018
Thế là đã tròn 10 năm, tất cả chúng ta bắt đầu lại quay về trong trận đấu cuối cùng của bóng đá khoanh vùng. Mười năm mà cữ ngỡ như chỉ vừa qua, khoảnh khắc Công Vinh khước từ đưa quả bóng vào góc xa của thủ thành người thái Kosin năm nào mãi mãi là 1 khoảnh khắc bất diệt với những người bé đất Việt.
Mười năm đã trôi qua Tính từ lúc đỉnh điểm ngày đó, lứa cầu thủ vàng 2008 nhiều phần đều đã giải nghệ. Sau khi đã dành chức vô địch, đã 4 kì AFF tiếp theo sau, chúng ta đều không lọt được vào vòng đấu sau cuối của giải đấu.
Hiếm bao gồm chỗ nào trên quả đât, mà sự đam mê dành cho môn thể thao vua lại lớn & cuồng nhiệt như ở đất nước hình chữ S. & cũng hiếm tất cả nơi nào trên quả đât, những fan hâm mộ lại bị phản bội lại niềm tin nhiều như ở quốc gia này.
Nước ta chúng ta, đã hơn 4 thập kỷ kể từ khi cuộc chiến tranh chấm dứt. Quốc gia này, dân tộc bản địa này đã thông qua rất nhiều đau thương để đã có được tự do. Trong quãng hơn bốn thập kỷ ấy, kể từ sau thời điểm quốc gia cách tân, hiếm có những sự kiện nào hoàn toàn có thể liên kết tất cả mọi người, mọi thành phần lại với nhau như môn thể thao vua.
Nhắc lại để thấy, kể từ khi thể thao việt nam nói chung, & bóng đá kể riêng bắt đầu hội nhập với thể thao khoanh vùng. Tính từ lúc Sea Games người lớn Chiang Mai năm 1995 đến thời điểm giờ đây là 23 năm bao gồm lẻ. Bóng đá non sông đã thông qua vô số cung bậc của cảm hứng, yêu gồm, ghét bao gồm, giận có, thăng hoa khi thành công có lẫn vỡ vụn vì thất bại đều phải sở hữu.
Bóng đá cũng giống như cuộc sống hiện nay, hoàn toàn khác so với các năm thập niên 90 hay đầu trong năm 2 nghìn. Khi cuộc sống người dân còn gian nan, đâu phải nhà nào cũng bao gồm không thiếu phương tiện đi lại vui chơi giải trí như hiện nay. Cả xóm tất cả khi chỉ có một nhà gồm tivi, mà đâu phải là màn hình màu, thế mà vẫn quây quần bên nhau, sống chết cùng đội tuyển nước ta yêu mến.
Sẽ không một ai rất có thể quên được những tấm huy chương mà những cầu thủ đã mang đến cho giang sơn, vì nó được đánh đổi bởi mồ hồi, máu và toàn quốc mắt. Tấm hình những cầu thủ tay chống gậy lên nhận huy chương, Hồng Sơn, công bằng chấn thương vì kiệt sức hay Trần Minh Chiến mất cả sự nghiệp để đưa vinh quang về cho quốc gia là những Hình ảnh quá đỗi xúc động.
Nhưng sát bên các quang vinh mà các anh đưa về, vẫn còn đấy không ít thắc mắc bề bộn về những tuyệt vọng cùng cực mà những cầu thủ đã đem đến cho người hâm mộ toàn quốc. Ngày đấy, quan hệ chằng chịt & không rõ ràng của các member đội tuyển với những tay Các bạn bên cạnh cộng đồng là không còn dễ dàng. Cái sống lưng của Sasi Kumar hay chủ yếu những cầu thủ đã phản bội lòng tin của người hâm mộ ở Tiger Cup 98 mãi mãi là một trong dấu hỏi lớn.
Thế hệ của các Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Hữu Thắng, công bằng..được tiếp đến bởi lứa cầu thủ đẹp không kém. Các Văn Quyến, Quốc Vượng, Văn Trương, Quốc Anh…là những tài giỏi trời cho với bóng đá VN. Nói là trời cho là chính vì sao? Chính vì như vậy hệ đấy phần nhiều là bạn dạng năng, tập hợp từ những bản địa khác biệt, chứ chưa được đầu tư và quy hoạch huấn luyện và đào tạo bài bản như lúc bấy giờ. Mặc dù thế cũng giống như những gia đình bọn anh đi trước, tấm huy chương vàng Seagame hay chức vô địch Đông Nam Á mãi là một chiếc với tay quá tầm. Để rồi các chuyện xảy ra ở Bacolod đã gần như xoá đi một lứa cầu thủ có tài năng của tất cả chúng ta.
Lứa cầu thủ đó, đã vào đến hai trận chung kết Sea Games tiếp tục. Hình ảnh những Phạm Văn Quyến hay Phan thanh thản phủ màu đỏ lên cả sân vận động Mỹ Đình thật đẹp, từ trận thắng khó thở trước Malaysia 4-3 ở bán kết đến round thua 1-2 trước xứ sở của những nụ cười thân thiện trong màn chung kết, người hâm mộ dẫu tất cả thua cũng không trách rất nhiều những cầu thủ vì họ đã làm hết sức bạn. Độc giả cả nước vẫn đổ ra ngoài đường nạp năng lượng mừng, ngay cả những lúc thua, vì họ biết, khi đội tuyển thất bại, những cầu thủ buộc phải 1 sự san sẻ, chứ không hẳn là những lời chỉ trích.
Ba năm tiếp theo thảm hoạ Bacolod, đội tuyển việt nam đến với AFF Cup 2008 với một sự thiếu tín nhiệm không nhỏ, nhưng thật màu đỏ may mắn, đội tuyển lại được dẫn dắt bằng đào tạo viên Henrique Calisto, nhà bạn rất tiếp liền về bóng đá nước ta. 10 trận không thắng trong các màn chuyển giao hữu trước thềm giải đấu khiến cả núi áp lực đè nén đè nặng lên HLV người Bồ Đào Nha và những cầu thủ. Nhưng Calisto đã rất kiên định với con phố người đi, & bàn thắng gỡ hoà của Công Vinh trước Thailand ở Mỹ Đình đã hoàn tất một giải đấu lịch sử của đội tuyển.
Như đã nói, Tính từ lúc sau chiến công lịch sử dân tộc. Bóng đá việt nam lại bước một vòng lẩn quẩn, khi không có được thêm 1 vẻ vang nào thêm nữa. Dù đã có những lúc ở rất gần nó, nhưng vẫn không với tới được. Thật may Một trong những thời điểm lúc đó, bóng đá đất nước vẫn có những nhỏ người nhà biết lo cho đại cuộc.
Phố núi Pleiku, thủ phủ của tỉnh Gia Lai, có một chúng ta đàn ông không đồng ý 1 nền bóng đá chỉ biết ăn uống xổi cầu may, quyết tâm làm một thứ bóng đá chuyên nghiệp và bài bản. Thành viên nam nhi đó cũng tên Đức, ông là Đoàn Nguyên Đức, quản trị tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai hùng táo tợn.
Bởi những bước đi khốc liệt và chóng vánh, học viện chuyên nghành bóng đá HAGL- JMG thành lập với sự nghi vấn pha lẫn với sự ái mộ của tất cả người hâm mộ. Những Công Phượng, Xuân Trường, Tuấn Anh hay Văn Thanh ngày nay là thành quả này của tất cả 1 tiến trình tuyển chọn, huấn luyện và giảng dạy, tranh tài của học viện chuyên nghành. Để làm cho 1 lứa cầu thủ tài năng, đạo đức tiêu biểu vượt trội như thế, bầu Đức đã buộc phải tiêu hao rất nhiều tận tâm và tiền của.
Sự Thành lập của học viện chuyên nghành bóng đá HAGL- JMG đã tạo ra 1 luồng gió new cho nền bóng đá quốc gia. Nó khiến những trọng tâm bóng đá khét tiếng trước đây như Sông Lam tỉnh nghệ an hay những tỉnh hướng phía bắc yêu cầu thay đổi. Tổ ấm ta quan tâm đến luận điểm văn hoá đạo đức hơn trong những lúc rèn giũa tài giỏi cho những cầu thủ trẻ. Các giữa trung tâm như Viettel, TP. Hà Nội, PVF… lần lượt Thành lập và hoạt động và đào tạo và giảng dạy cầu thủ 1 cách bài bản. Để bây giờ tất cả chúng ta có bổ sung thêm các Duy mạnh bạo, Quang Hải, Đình Trọng…Một lứa cầu thủ rất đẹp và rất ngoan.
Chúng ta đã tất cả bột, nhưng để gột nên hồ là một trong vấn đề khác. Đội tuyển và các lứa U23 lần lượt thất bại ở AFF Cup & Sea trò chơi theo các cách khác nhau. Từ một lối đá mang nặng thể lực bóng dài không phù hợp với người việt nam của Miura đến những đo lường và thống kê không hợp lý của Hữu Thắng trong những thời khắc ra quyết định, đã lại đẩy bóng đá việt nam tới sự chán chường và không tin.
Thật may trong những lúc như thế. Tất cả chúng ta lại đạt được HLV Park Hang Seo, 1 đợt nữa bầu Đức lại có một chuyến hành trình bước ngoặc cho lịch sử hào hùng bóng đá non sông, lần này là đến xứ sở kim chi, sau chuyến hành trình đến nước anh trong năm 2007 để đặt vấn đề hợp tác và ký kết với Arsenal.